HỎI:
Anh/chị thân mến,
Em đang cảm thấy bế tắc wa trong tình cảm của mình, mong chị giúp cho em 1 lời khuyên.
Em năm nay 27 tuổi, người em đang yêu tên C - 32 tuổi, đã có gia đình. Anh hợp tác với công ty của em đã 3 năm, em là nhân viên trong công ty. Tuy biết nhau đã 3 năm nhưng em ít qua lại và tiếp xúc với anh nên không biết nhiều về anh, chỉ biết là anh đã có gia đình. Trước đó, em từng có mối tình 2 năm với anh Đ cũng làm cùng công ty, tụi em những tưởng hạnh phúc và sắp đám cưới, nhưng cuộc đời trớ trêu, em đã phát hiện anh Đ yêu và tán tỉnh 1 người khác, gia đình cô ấy rất giàu có. Sau đó em chủ động chia tay anh Đ mặc dù rất đau khổ khi bị lừa dối. Em đã đau khổ và mất hết niềm tin vào tình yêu. Sau đó, mọi người trong công ty đều biết chuyện em và Đ chia tay, họ đều mừng cho em vì cho rằng Đ không xứng đáng với tình cảm của em. Anh C cũng biết.
4 tháng sau khi chia tay, anh C mời em đi uống cafe. Ban đầu em nghĩ chắc anh ấy có việc, muốn nhờ em làm, hoặc muốn hợp tác trong công việc nên em đồng ý. Sau đó tụi em có cafe với nhau vài lần, anh C có khuyên em nên vứt bỏ hận thù đối với Đ, anh luôn gọi điện an ủi và động viên em... Anh C cũng tâm sự với em về cuộc sống cơm không lành, canh không ngọt với vợ. Anh nhìu lần tâm sự vợ anh hỗn hào chửi bới anh và gia đình chồng vì anh đi làm nhưng ko đem được tiền về nhà (anh C là nhà thầu hay nhận những công trình nhỏ) Anh bảo anh không còn tình cảm với vợ đã 2 năm nay, nhưng anh sống vì đứa con. Rồi anh thổ lộ rằng anh có tình cảm với em, anh yêu em và muốn người con gái hiền lành, chịu khó như em làm vợ anh. Anh đã dành cho em 1 tình cảm nồng nàn và quan tâm em đến người khác cũng fai ganh tị. Anh nói em hãy bỏ qua thù hận, đừng khóc nữa, anh sẽ giúp em quên Đ và vui hơn khi ở bên anh. Và lúc đó em biết em đã yêu anh, anh đã giữ đúng lời hứa, ở bên anh em luôn cảm nhận được sự yêu thương và vui vẻ, anh luôn cố gắng để làm em hài lòng.
1 tháng sau khi em nhận lời yêu anh, em biết vợ anh đã mang thai bé thứ 2 được 7 tháng. Em rất đau khổ, em nói chia tay, em hỏi anh có phải anh đến với em là vì anh thiếu thốn tình cảm khi vợ anh mang bầu ko? Nhưng anh đau khổ giải thích, anh nói bé thứ 2 này là ngoài ý muốn, anh và chị đã ly thân lâu rồi. Anh nói anh rất yêu em, mong em tin anh và đừng nghĩ như thế. Anh nói em hãy cho anh thời gian, anh sẽ giải quyết chuyện gia đình và cưới em. Em đã tin anh. Sau đó tụi em cùng trải qua bao khó khăn, anh ko có việc làm, ko có tiền, chị lại đến ngày sinh nở. Thấy anh lo lắng, em tội anh nên đã rút số tiền dành dụm ít ỏi 20tr từ ngân hàng và mượn chị họ của em thêm 10tr đưa cho anh để giúp anh trang trải cuộc sống gia đình. Anh từ chối nhưng em ép anh nhận, xem như tấm lòng của em.
Sau đó mọi chuyện lại ổn định như trước, anh vượt qua khó khăn, công việc lại ổn định. Em với vốn kiến thức sẵn có nên đã giúp anh rất nhiều trong công việc. Tụi em sống bình yên và hạnh phúc bên nhau mặc dù có đôi lúc em thấy buồn vì anh không thể dành thời gian cho em như những người độc thân khác, anh còn phải có trách nhiệm và lo cho gia đình. Nhưng em cũng hiểu nên ko trách cứ ji anh. Vì em biết anh luôn cố gắng dành chút thời gian ít ỏi để quan tâm em. Thời gian đó anh cũng đôi lần tâm sự với em về việc chị vợ hỗn và mắng chửi anh. Em biết anh đã rất buồn, anh nói ở bên em bây giờ anh hạnh phúc bao nhiu thì về nhà anh mệt mỏi bấy nhiu.
8 tháng từ ngày tụi em bắt đầu iu nhau, có 1 lần anh và vợ cãi vã to tiếng. Anh ôm con và nói: con sắp có em rồi đấy. Thế là chị ấy bắt đầu nghi ngờ và điều tra. Sau đó chị ấy điều tra ra em, ban đầu chị ấy kể xấu anh, và nói thấy tội cho em, khuyên răn em đừng để bị anh lợi dụng vì anh chỉ lợi dụng em trong công việc chứ ko hề iu thương em, chị ấy còn giả bộ tâm sự với em, em tưởng chị ấy tốt thật nên cũng tâm sự với chị về chuyện tình cảm ngày xưa vấp ngã, rồi anh đến bên cạnh em giúp em thế nào và em vì sao đã yêu anh. Nhưng em ko ngờ chị ấy lại đem chuyện ngày xưa bạn trai cũ rời bỏ em để rêu rao, nhục mạ và nói xấu em. Chị ấy cũng nhắn tin và gọi điện chửi rủa em thậm tệ với ngôn từ ko thể diễn tả đc, em rất buồn, rất đau lòng, e nói chia tay với anh để anh quay về gia đình nhưng anh ko đồng ý, anh xin em ráng nhịn, cho anh thời gian để giải quyết. Anh nói anh và chị ấy về sống với nhau, ko có hôn thú hay đám cưới ji hết, anh sẽ chia tay chị vì ko còn tình cảm nữa, con anh sẽ chu cấp đàng hoàng, chị cũng hỗn và làm tổn thương a wa nhìu rồi nên ko thể sống cùng dc nữa. Em lại tin anh. Rồi chửi mắng em chưa đủ, chị ấy ôm con đến tận nhà em quát tháo chửi rủa, em đau khổ vì làm tội bố mẹ. Bố mẹ giận dữ, bắt em phải chia tay anh ngay lập tức.
Hôm đó anh đến nhà em, anh nói với bố mẹ anh thật lòng yêu em, anh hứa sau khi giải quyết việc gia đình xong sẽ đến thưa chuyện với bố mẹ. Anh nói với em anh sẽ dọn ra ngoài ở. Sau đó, chị ấy tiếp tục đến công ty em đòi gặp em đánh ghen, em sợ ảnh hưởng anh và công việc của anh nên em chủ động xin nghỉ và tìm 1 công việc khác. Rồi chị ấy về quê để làm khai sinh cho em bé, vài ngày sau đó a cũng về, anh nói với em hãy đợi anh, a sẽ về quê gặp bố mẹ và giải quyết xong việc này. Nhưng khi a về quê lại chẳng giải quyết dc ji, anh suốt ngày đi nhậu, ko ở nhà để tránh gặp mặt mọi người. Thời gian anh về quê khoảng 1 tuần, lúc đó a có gọi cho em, anh nói chị ấy hăm dọa đến nhà em quậy 1 lần nữa, và còn dọa nếu a dọn ra sẽ cho người xử e, tạt axit hoặc đánh và tông xe em ngoài đường. Điều này em cũng bít, vì chị ấy cũng đã hăm dọa e nhìu lần. Và e cũng bít chị ấy dám nói dám làm. Chị ấy cũng về quê rêu rao nói xấu anh và em khắp làng trên xóm dưới, và những người trong SG chị ấy cũng gặp tất cả mọi người để bêu rếu chúng em.
Rồi khi a vào thì a vẫn ko dọn ra ngoài ở, a vẫn ở đó. A nói a thương mấy đứa con, xin em cho anh thêm thời gian. Giờ con còn bé, anh chưa thể dọn ra dc vì chị ấy ko đi làm, ko có anh trong nhà nhỡ có chuyện ji ai chăm sóc con, và con anh đang bị bệnh đi tiêu ra máu. Lúc này bé mới dc 8 tháng tuổi. Em thấy tội nên lại chờ đợi anh. Rồi chị ấy lại đến nhà em 1 lần nữa. Bố mẹ em thật sự giận dữ, bắt e fai chọn bố mẹ hoặc anh. Nếu chọn anh thì ra khỏi nhà. Lúc đó em có gọi anh đến để anh giải quyết và kêu chị về, đừng làm phiền nhà em nữa. Nhưng anh nhất quyết ko đến, a bảo a đến cũng ko giải quyết dc ji rồi lại lớn chuyện lên. Anh sợ nhất anh đến đó thì vợ anh sẽ tức hơn và cho người xử em. Nhưng e thấy lời giải thích ko chính đáng.
Em thấy đau lòng và nghĩ anh hèn nhát, e ko nghe đt của a và nói chia tay. 1 tuần tụi e ko gặp nhau, a đi tìm e, ngày nào cũng gọi và nhắn tin cho e, A nói em hãy hỉu và thông cảm cho anh. Anh sợ chị ấy nói xấu anh trước mặt con, sau này con nó ko nhận cha, và cũng sợ thằng em vợ xử em. Anh xin em cho anh thời gian wa tết, khoảng tháng 3 anh sẽ nói rõ dứt khoát và dọn ra ngoài. Em lại xiêu lòng trước tình cảm của anh. Em lại đợi. Giờ anh nói với em, wa tết mẹ anh từ quê vào nhà anh ở, giờ anh ko bít tính sao, mẹ vào thì anh ko dọn ra đc. Em đau khổ wa, em ko bít làm sao thoát khỏi cảnh này. Có phải anh ko thành thật, anh đang trốn tránh hay là anh có nỗi khổ và em nên thông cảm? Mọi người nói với em anh là người vô trách nhiệm, nhưng thật tâm em vẫn ko muốn tin anh là người như thế. Chia tay anh thì em ko đủ can đảm vì em còn rất iu anh. Em đã vài lần chia tay mà vẫn ko dc. Em fai làm sao? Xin chị và mọi người cho em lời khuyên vượt wa nỗi đau này!
Em chân thành cảm ơn!
Thư gởi từ một bạn tên Ngọc
TRẢ LỜI:
Chào em!
Trước hết thì anh cũng hiểu anh ta thực ra cũng có thương em. Nhưng lại quá nhát gan, hay nghĩ phần an toàn cho mình, thế nên dẫn đến thiếu trách nhiệm, hẹn đi hẹn lại riết. Một người như thế sau này sẽ còn gặp nhiều chuyện khác nữa chứ không phải riêng gì chuyện này đâu. Em hãy suy nghĩ cẩn thận khi chọn một người đàn ông không có tính quyết đoán.
Nếu dùng lý trí của người ở ngoài nhìn vào, thì anh nghĩ em không nên quen anh chàng này tiếp nữa. Mặc dù sẽ buồn trong một thời gian đấy, nhưng rồi thời gian qua mọi thứ sẽ lại ổn thôi. Tuy nhiên, đây chỉ là quan điểm của anh, quyết định là ở em.
Anh nghĩ em nên cho anh ta thêm một ít thời gian. Ít thôi! Và nếu lần này anh ta không làm tròn những gì đã hứa thì cũng là lúc em nên tìm cho mình một người khác. Không thể có hạnh phúc gia đình với một người đàn ông thiếu quyết đoán đâu em ạ.
Anh vẫn công nhận những gì anh ta quan tâm em là không thể chối cãi. Nhưng nếu chỉ có thế thì... Anh e là...
Dù gì thì, những lời mà bà chị vợ anh ta nói sẽ có phần đúng, và cô ta chửi mắng anh ta cũng là vì có lý do.
Yêu, là một điệp khúc của sự đau khổ nếu em bị lệ thuộc. Em bị lệ thuộc vào một ai đó quan tâm mình, và thế là em không dám dứt bỏ. Em sẽ không có hạnh phúc nếu bị lệ thuộc, trong tương lai, nếu em lấy anh ta, và vẫn giữ phong cách sống lệ thuộc thì em sẽ không hạnh phúc.
Điều gì cần làm, thì nên làm, đôi khi con người ta cần phải lý trí để chọn ra những điều tốt hơn.
Anh có xu hướng góp ý em nên ngừng lại, nhưng mọi thứ đều là do em cả. Hãy thận trọng với một người đàn ông thiếu quyết đoán.
Anh không có thói quen nói ai phải làm gì hay không làm gì, đời ai thì người đó tự quyết, và hạnh phúc hay không là do sự chọn lựa của mỗi người. Anh chỉ có thể phân tích mọi thứ ra cho em thấy mà thôi.
Thân chào và chúc em sớm có lại những niềm vui!
-Lục Phong-
18/1/2014
Anh/chị thân mến,
Em đang cảm thấy bế tắc wa trong tình cảm của mình, mong chị giúp cho em 1 lời khuyên.
Em năm nay 27 tuổi, người em đang yêu tên C - 32 tuổi, đã có gia đình. Anh hợp tác với công ty của em đã 3 năm, em là nhân viên trong công ty. Tuy biết nhau đã 3 năm nhưng em ít qua lại và tiếp xúc với anh nên không biết nhiều về anh, chỉ biết là anh đã có gia đình. Trước đó, em từng có mối tình 2 năm với anh Đ cũng làm cùng công ty, tụi em những tưởng hạnh phúc và sắp đám cưới, nhưng cuộc đời trớ trêu, em đã phát hiện anh Đ yêu và tán tỉnh 1 người khác, gia đình cô ấy rất giàu có. Sau đó em chủ động chia tay anh Đ mặc dù rất đau khổ khi bị lừa dối. Em đã đau khổ và mất hết niềm tin vào tình yêu. Sau đó, mọi người trong công ty đều biết chuyện em và Đ chia tay, họ đều mừng cho em vì cho rằng Đ không xứng đáng với tình cảm của em. Anh C cũng biết.
4 tháng sau khi chia tay, anh C mời em đi uống cafe. Ban đầu em nghĩ chắc anh ấy có việc, muốn nhờ em làm, hoặc muốn hợp tác trong công việc nên em đồng ý. Sau đó tụi em có cafe với nhau vài lần, anh C có khuyên em nên vứt bỏ hận thù đối với Đ, anh luôn gọi điện an ủi và động viên em... Anh C cũng tâm sự với em về cuộc sống cơm không lành, canh không ngọt với vợ. Anh nhìu lần tâm sự vợ anh hỗn hào chửi bới anh và gia đình chồng vì anh đi làm nhưng ko đem được tiền về nhà (anh C là nhà thầu hay nhận những công trình nhỏ) Anh bảo anh không còn tình cảm với vợ đã 2 năm nay, nhưng anh sống vì đứa con. Rồi anh thổ lộ rằng anh có tình cảm với em, anh yêu em và muốn người con gái hiền lành, chịu khó như em làm vợ anh. Anh đã dành cho em 1 tình cảm nồng nàn và quan tâm em đến người khác cũng fai ganh tị. Anh nói em hãy bỏ qua thù hận, đừng khóc nữa, anh sẽ giúp em quên Đ và vui hơn khi ở bên anh. Và lúc đó em biết em đã yêu anh, anh đã giữ đúng lời hứa, ở bên anh em luôn cảm nhận được sự yêu thương và vui vẻ, anh luôn cố gắng để làm em hài lòng.
1 tháng sau khi em nhận lời yêu anh, em biết vợ anh đã mang thai bé thứ 2 được 7 tháng. Em rất đau khổ, em nói chia tay, em hỏi anh có phải anh đến với em là vì anh thiếu thốn tình cảm khi vợ anh mang bầu ko? Nhưng anh đau khổ giải thích, anh nói bé thứ 2 này là ngoài ý muốn, anh và chị đã ly thân lâu rồi. Anh nói anh rất yêu em, mong em tin anh và đừng nghĩ như thế. Anh nói em hãy cho anh thời gian, anh sẽ giải quyết chuyện gia đình và cưới em. Em đã tin anh. Sau đó tụi em cùng trải qua bao khó khăn, anh ko có việc làm, ko có tiền, chị lại đến ngày sinh nở. Thấy anh lo lắng, em tội anh nên đã rút số tiền dành dụm ít ỏi 20tr từ ngân hàng và mượn chị họ của em thêm 10tr đưa cho anh để giúp anh trang trải cuộc sống gia đình. Anh từ chối nhưng em ép anh nhận, xem như tấm lòng của em.
Sau đó mọi chuyện lại ổn định như trước, anh vượt qua khó khăn, công việc lại ổn định. Em với vốn kiến thức sẵn có nên đã giúp anh rất nhiều trong công việc. Tụi em sống bình yên và hạnh phúc bên nhau mặc dù có đôi lúc em thấy buồn vì anh không thể dành thời gian cho em như những người độc thân khác, anh còn phải có trách nhiệm và lo cho gia đình. Nhưng em cũng hiểu nên ko trách cứ ji anh. Vì em biết anh luôn cố gắng dành chút thời gian ít ỏi để quan tâm em. Thời gian đó anh cũng đôi lần tâm sự với em về việc chị vợ hỗn và mắng chửi anh. Em biết anh đã rất buồn, anh nói ở bên em bây giờ anh hạnh phúc bao nhiu thì về nhà anh mệt mỏi bấy nhiu.
8 tháng từ ngày tụi em bắt đầu iu nhau, có 1 lần anh và vợ cãi vã to tiếng. Anh ôm con và nói: con sắp có em rồi đấy. Thế là chị ấy bắt đầu nghi ngờ và điều tra. Sau đó chị ấy điều tra ra em, ban đầu chị ấy kể xấu anh, và nói thấy tội cho em, khuyên răn em đừng để bị anh lợi dụng vì anh chỉ lợi dụng em trong công việc chứ ko hề iu thương em, chị ấy còn giả bộ tâm sự với em, em tưởng chị ấy tốt thật nên cũng tâm sự với chị về chuyện tình cảm ngày xưa vấp ngã, rồi anh đến bên cạnh em giúp em thế nào và em vì sao đã yêu anh. Nhưng em ko ngờ chị ấy lại đem chuyện ngày xưa bạn trai cũ rời bỏ em để rêu rao, nhục mạ và nói xấu em. Chị ấy cũng nhắn tin và gọi điện chửi rủa em thậm tệ với ngôn từ ko thể diễn tả đc, em rất buồn, rất đau lòng, e nói chia tay với anh để anh quay về gia đình nhưng anh ko đồng ý, anh xin em ráng nhịn, cho anh thời gian để giải quyết. Anh nói anh và chị ấy về sống với nhau, ko có hôn thú hay đám cưới ji hết, anh sẽ chia tay chị vì ko còn tình cảm nữa, con anh sẽ chu cấp đàng hoàng, chị cũng hỗn và làm tổn thương a wa nhìu rồi nên ko thể sống cùng dc nữa. Em lại tin anh. Rồi chửi mắng em chưa đủ, chị ấy ôm con đến tận nhà em quát tháo chửi rủa, em đau khổ vì làm tội bố mẹ. Bố mẹ giận dữ, bắt em phải chia tay anh ngay lập tức.
Hôm đó anh đến nhà em, anh nói với bố mẹ anh thật lòng yêu em, anh hứa sau khi giải quyết việc gia đình xong sẽ đến thưa chuyện với bố mẹ. Anh nói với em anh sẽ dọn ra ngoài ở. Sau đó, chị ấy tiếp tục đến công ty em đòi gặp em đánh ghen, em sợ ảnh hưởng anh và công việc của anh nên em chủ động xin nghỉ và tìm 1 công việc khác. Rồi chị ấy về quê để làm khai sinh cho em bé, vài ngày sau đó a cũng về, anh nói với em hãy đợi anh, a sẽ về quê gặp bố mẹ và giải quyết xong việc này. Nhưng khi a về quê lại chẳng giải quyết dc ji, anh suốt ngày đi nhậu, ko ở nhà để tránh gặp mặt mọi người. Thời gian anh về quê khoảng 1 tuần, lúc đó a có gọi cho em, anh nói chị ấy hăm dọa đến nhà em quậy 1 lần nữa, và còn dọa nếu a dọn ra sẽ cho người xử e, tạt axit hoặc đánh và tông xe em ngoài đường. Điều này em cũng bít, vì chị ấy cũng đã hăm dọa e nhìu lần. Và e cũng bít chị ấy dám nói dám làm. Chị ấy cũng về quê rêu rao nói xấu anh và em khắp làng trên xóm dưới, và những người trong SG chị ấy cũng gặp tất cả mọi người để bêu rếu chúng em.
Rồi khi a vào thì a vẫn ko dọn ra ngoài ở, a vẫn ở đó. A nói a thương mấy đứa con, xin em cho anh thêm thời gian. Giờ con còn bé, anh chưa thể dọn ra dc vì chị ấy ko đi làm, ko có anh trong nhà nhỡ có chuyện ji ai chăm sóc con, và con anh đang bị bệnh đi tiêu ra máu. Lúc này bé mới dc 8 tháng tuổi. Em thấy tội nên lại chờ đợi anh. Rồi chị ấy lại đến nhà em 1 lần nữa. Bố mẹ em thật sự giận dữ, bắt e fai chọn bố mẹ hoặc anh. Nếu chọn anh thì ra khỏi nhà. Lúc đó em có gọi anh đến để anh giải quyết và kêu chị về, đừng làm phiền nhà em nữa. Nhưng anh nhất quyết ko đến, a bảo a đến cũng ko giải quyết dc ji rồi lại lớn chuyện lên. Anh sợ nhất anh đến đó thì vợ anh sẽ tức hơn và cho người xử em. Nhưng e thấy lời giải thích ko chính đáng.
Em thấy đau lòng và nghĩ anh hèn nhát, e ko nghe đt của a và nói chia tay. 1 tuần tụi e ko gặp nhau, a đi tìm e, ngày nào cũng gọi và nhắn tin cho e, A nói em hãy hỉu và thông cảm cho anh. Anh sợ chị ấy nói xấu anh trước mặt con, sau này con nó ko nhận cha, và cũng sợ thằng em vợ xử em. Anh xin em cho anh thời gian wa tết, khoảng tháng 3 anh sẽ nói rõ dứt khoát và dọn ra ngoài. Em lại xiêu lòng trước tình cảm của anh. Em lại đợi. Giờ anh nói với em, wa tết mẹ anh từ quê vào nhà anh ở, giờ anh ko bít tính sao, mẹ vào thì anh ko dọn ra đc. Em đau khổ wa, em ko bít làm sao thoát khỏi cảnh này. Có phải anh ko thành thật, anh đang trốn tránh hay là anh có nỗi khổ và em nên thông cảm? Mọi người nói với em anh là người vô trách nhiệm, nhưng thật tâm em vẫn ko muốn tin anh là người như thế. Chia tay anh thì em ko đủ can đảm vì em còn rất iu anh. Em đã vài lần chia tay mà vẫn ko dc. Em fai làm sao? Xin chị và mọi người cho em lời khuyên vượt wa nỗi đau này!
Em chân thành cảm ơn!
Thư gởi từ một bạn tên Ngọc
TRẢ LỜI:
Chào em!
Trước hết thì anh cũng hiểu anh ta thực ra cũng có thương em. Nhưng lại quá nhát gan, hay nghĩ phần an toàn cho mình, thế nên dẫn đến thiếu trách nhiệm, hẹn đi hẹn lại riết. Một người như thế sau này sẽ còn gặp nhiều chuyện khác nữa chứ không phải riêng gì chuyện này đâu. Em hãy suy nghĩ cẩn thận khi chọn một người đàn ông không có tính quyết đoán.
Nếu dùng lý trí của người ở ngoài nhìn vào, thì anh nghĩ em không nên quen anh chàng này tiếp nữa. Mặc dù sẽ buồn trong một thời gian đấy, nhưng rồi thời gian qua mọi thứ sẽ lại ổn thôi. Tuy nhiên, đây chỉ là quan điểm của anh, quyết định là ở em.
Anh nghĩ em nên cho anh ta thêm một ít thời gian. Ít thôi! Và nếu lần này anh ta không làm tròn những gì đã hứa thì cũng là lúc em nên tìm cho mình một người khác. Không thể có hạnh phúc gia đình với một người đàn ông thiếu quyết đoán đâu em ạ.
Anh vẫn công nhận những gì anh ta quan tâm em là không thể chối cãi. Nhưng nếu chỉ có thế thì... Anh e là...
Dù gì thì, những lời mà bà chị vợ anh ta nói sẽ có phần đúng, và cô ta chửi mắng anh ta cũng là vì có lý do.
Yêu, là một điệp khúc của sự đau khổ nếu em bị lệ thuộc. Em bị lệ thuộc vào một ai đó quan tâm mình, và thế là em không dám dứt bỏ. Em sẽ không có hạnh phúc nếu bị lệ thuộc, trong tương lai, nếu em lấy anh ta, và vẫn giữ phong cách sống lệ thuộc thì em sẽ không hạnh phúc.
Điều gì cần làm, thì nên làm, đôi khi con người ta cần phải lý trí để chọn ra những điều tốt hơn.
Anh có xu hướng góp ý em nên ngừng lại, nhưng mọi thứ đều là do em cả. Hãy thận trọng với một người đàn ông thiếu quyết đoán.
Anh không có thói quen nói ai phải làm gì hay không làm gì, đời ai thì người đó tự quyết, và hạnh phúc hay không là do sự chọn lựa của mỗi người. Anh chỉ có thể phân tích mọi thứ ra cho em thấy mà thôi.
Thân chào và chúc em sớm có lại những niềm vui!
-Lục Phong-
18/1/2014