"Chào anh, đây là lần thứ 2 em viết mail cho anh.!
Mong được a tư vấn.
Em đã yêu một người rất nhiều, đến mức mà chỉ mong ra trường, mong có công việc ổn định, mong anh ấy công thành danh toại để chúng em có thể được có nhau suốt đời thôi.
Thực ra, em chả mong có chồng giàu sang gì đâu, đối với em, anh ấy dù có như thế nào đi chăng nữa, e vẫn chấp nhận, nhưng anh ấy mún phải " công thành danh toại " mới cưới vợ. Tình yêu đẹp của em rồi cũng tan vỡ theo mấy khói, hì, đời mà anh.
Phũ phàng lắm, tan vỡ ngay lúc e đang cần a ấy nhất, ngay lúc anh ấy PHẢI CÓ TRÁCH NHIỆM với em nhiều nhất. TỪ ĐÓ EM KHÔNG CÒN DÁM YÊU AI THẬT LÒNG NỮA.
Em cũng sống bt vậy thoy.
Em .... cũng dễ nhìn, chắc là hài hước, có lẽ là thông minh và biết cách cư xử, thế nên, được nhiều anh đeo đuổi. Thì em cũng sống vậy thoy, đi chơi, đi ăn, đi uống, nắm tay, " tìm hiểu nhau", nhưng có vẻ chả có ai làm em ấn tượng và thích, rồi chán, gặp 1 ,2 lần, e cắt đứt.
Rồi cũng có 1 ng làm em " THÍCH " , ờ, chỉ thích thoy, thì thích nhau, rùi gọi là người yêu của nhau, nhưng SAO EM KHÔNG CÓ ĐƯỢC CÁI CẢM GIÁC HẠNH PHÚC, AN TÂM như ở bên người cũ, CHẮC LÀ CHẲNG AI VÀ CHẲNG BAO GIỜ EM CÓ THỂ YÊU AI MỘT CÁCH HẾT MÌNH như vậy.
vậy mà cũng yêu nhau được 1 năm rồi đấy ạ. yêu kiểu buồn cười lắm anh ạ.
Ban đầu thì siêng đi chơi, đi cf, đi ăn uống hẹn hò suốt ngày, rùi trãi qua bao biến cố, thì 2 đứa cũng vẫn còn là người yêu của nhau.
NHƯNG, hình như chỉ là danh phận, thậm chí bây giờ, 1 tuần ko nt, ko gọi điện, ko gặp mặt, em cũng không thấy nhớ anh ấy, một phần vì em quá bận, 1 phần chắc do đã HẾT tình cảm với nhau.
1 ngày anh ấy nt cho em 1 lần, 2 ngày gọi điện 1 lần, mấy ngày rủ đi chơi 1 lần.
CHÁN. Đi với nhau chả nói câu nào, nhiều khi a ấy nc mà e cảm giác như " ko dc tôn trọng", ko còn như xưa kia, lúc nào cũng ngọt ngào với em.
GỌi là người yêu vậy thoy, nhưng chỉ có 2 đứa biết với nhau, em thấy giống như anh ấy sợ bị người khác biết lắm ko bằng á, đi chung với đám bạn, trong khi em đang cách cái balo nặng thịch mún rớt cái vai mà anh ấy vẫn tung tăng đi trước, ko thèm để ý tới em, thậm chí có bạn nam tỏ ý xách giùm em, anh ấy còn không thèm chú ý tới.
Thậm chí trong nhóm có người thích em, anh ấy cũng bình thường, chỉ nói với em là em có quyền lựa chọn cái gì tốt cho mình.
ĐI chung nhóm bạn, nhiều khi em thấy rất rất buồn vì thái độ của anh ấy, ko quan tâm, ko chăm sóc, ko thể hiện tình cảm, nhiều khi tụ tập, việc đưa rước em, cũng thông qua người thứ 3 sắp xếp.
Hiện trạng của bọn em là, em có chết ở nhà chắc anh ấy cũng ko biết. Em bệnh, em mệt, em buồn, em khổ, e đau, chẳng bao giờ em có suy nghỉ là gọi điện than thở với người yêu hay gì hết.
Ờ thì nge em bệnh cũng chạy qua đưa thuốc, nge em bùn cũng gọi điện an ủi, nge em mệt cũng qua thăm em, đưa e đi chơi, mua đồ ăn cho em. Nhưng cảm giác đó, ko phải là tình yêu, mà như là những người bạn quan tâm nhau.
Em hay than anh ấy ko biết quan tâm, nhưng thật ra, em mới là người ko biết quan tâm, ko bao h nt hỏi thăm, nhìu khi thấy tn cũng lười tl, anh ấy rủ đi chơi cũng lười đi, vì sao à? Vì chán.
Hồi đó em có thể ngồi hàng h để tám chuyện hoặc chỉ để ngồi bên nhau với anh ấy, nhưng bây h khác rồi, 2 đứa chẳng có chuyện gì để nói với nhau cả, nt hỏi e đang làm gì á, em ăn cơm chưa, em học bài chưa, mai có đi học ko, em nhớ ngủ sớm nha, ko nhớ anh afh, em chắc chắn ko có câu nào ngoài mấy câu này, đi ngủ ko them chúc ngủ ngon luôn. Gọi điện thì " em đang ở nhà hay đi chơi với trai? mai có học ko, im lặng hồi lâu, cúp máy"
Qua em chơi thì, đi ăn, đi uống, về, trong quá trình đi thì, em học hành sao roy, than thở vài chuyện vớ vẫn, xong, về,.
Anh ấy chả có gì hơn em hết, em học giỏi hơn, lanh lợi hơn, thông mình hơn, biết nói chuyện hơn, giao thiệp rộng hơn, có nhiều tài hơn. Nhiều khi em rất thất vọng vì người yêu mình.
EM ĐANG CẢM GIÁC LÀ 2 ĐỨA KHÔNG CÒN YÊU NHAU 1 CHÚT NÀO HẾT.
Em cũng ko hiểu tại sao lại không kết thúc mọi thứ nữa. Chắc là do em và anh ấy đều ko có đồi tượng nào khác, ko có lý do chia tay, ko quan trọng về nhau lắm, nên có cũng dc , ko có cũng dc.
Hôm qua a ấy nt hỏi em đang làm gì, em ko tl. ( như 1 thói quen, vì e đang bận việc), a ấy nt thêm 1 lần nữa nói e đang đi chơi với ai à, tn tiếp theo là chia tay đi, em vẫn ko tl, gần sáng, a ấy nt hỏi mình chia tay thật sao em?mà a ấy hay ngủ sớm lắm.
e cũng ko tl. tối nay a ấy gọi cho em 10 cuộc gọi nhỡ, đến cuộc 11 thì em bắt máy, do em ko thấy cuộc gọi chứ ko phải em ko bắt máy.
Gọi cho em chỉ để hỏi em đang làm gì, khỏe ko, nhớ ngủ sớm, im lặng hồi lâu, rùi cúp. Nt nói nhớ em, em nói " hình như 2 mình ko còn yêu nhau nữa ", a ấy nói, e đã nói vậy thì a ko biets nói gì hơn nữa, chúc em hp.
VẬY LÀ SAO ạ????
EM KHÔNG BIẾT LÀ EM CÓ CÒN TÌNH CẢM GÌ KHÔNG NỮA, NHƯNG CÓ LẼ, KO PHẢI LÀ TÌNH YÊU.
Em chỉ thấy nhớ và yêu anh ấy khi 2 đứa mới gặp nhau về, chỉ 1 khoảng khắc, rùi khi e bắt đầu cs của mình, em lại quên mất anh ấy.
em ko có cảm giác anh ấy yêu mình, mặc dù nhiều khi anh ấy dối xử rất tốt với em.
GIỜ EM PHẢI LÀM SAO Ạ???SAU TN ĐÓ, IM LẶNG, VÀ ĐỂ MỌI CHUYỆN LẶNG LẼ TRÔI QUA SAO Ạ?
Em ko xác định được tình cảm của mình"
Trả lời:
Chào em,
Tin nhắn đó bao lâu rồi em?
Theo anh cảm thấy thì có lẽ anh ta cần một người bạn gái dẫn đi chơi hơn là 1 người để yêu thương. Còn em thì giống như tìm một người để khỏa lấp nỗi buồn chia tay với người yêu cũ. Hai người không ổn.
Anh ta nói chuyện quá chán, cũng không biết quan tâm, đúng là chẳng có lý do gì mà em không cảm thấy chán khi quen biết anh ta cả. Đó hình như không phải là yêu, mà là đặt một mối quan hệ và lao theo đó như một sự ràng buộc.
Anh biết em buồn nhiều rồi, đã đủ buồn rồi. Nhưng...
Nếu em muốn xác định tình cảm của mình, thì theo anh nghĩ : Đó chỉ là sự khỏa lấp và thay thế, nó làm em bận rộn để quên đi người cũ mà thôi...
Nếu em không còn cảm thấy hứng thú nữa, anh không còn biết nói làm sao ngoại trừ việc khuyên em hay để mọi thứ trôi đi... Vì dù sao, cũng thật khó để mọi thứ quay trở lại và làm cho em cảm thấy thích thú anh ta như lúc ban đầu, mọi thứ giờ đã cũ, có lẽ nó không còn bí ẩn và sự tò mò với em nữa...
Không nên kéo dài những thứ mà mình biết là không tốt. Em sẽ chỉ kéo dài thêm những cảm xúc tiêu cực và dời sự đối mặt với nó về tương lai mà thôi. Mọi thứ ngày hôm qua, giờ đã đổi thay rồi...
Có đôi khi sống trong cuộc đời, người ta cần phải có chút hoài niệm, những nỗi buồn riêng tư để trở nên mạnh mẽ, sâu sắc và trưởng thành hơn... Cần phải chấp nhận cuộc sống là một sự đổi thay liên tục, vì trái đất cũng thay đổi mỗi ngày.
Anh không muốn làm em thất vọng về tình yêu, hay mất niềm tin vào cuộc sống. Nhưng anh nghĩ, giờ có lẽ là lúc em cần phải đối diện với chính mình, những nỗi buồn, sự trầm tư - một mình. Anh nghĩ đã đến lúc em cần phải trở nên mạnh mẽ hơn, bài học này, em phải cố gắng học...
Anh luôn tin vào cuộc sống, và anh mong rằng em hay bất cứ ai anh đã tư vấn cũng tin như vậy.
Hãy nhìn vào cây xanh và ánh mặt trời sáng sớm, có thể nó sẽ giúp cho em được một chút...
Hãy cẩn thận với những mối quan hệ, mối quan hệ trong tình yêu, vì nó gắn với một đời người...Hãy chọn người mà em cảm thấy "có thể chấp nhận được". Một người luôn tôn trọng em, tôn trọng mối quan hệ giữa em với họ. Đó là vấn đề cốt yếu cho những mối quan hệ lâu dài...
Anh mong em sẽ vẫn tin vào cuộc sống, đối diện với nỗi buồn, và một ngày nào đó quay lại nói với anh : "Em quá mạnh".
Anh thích và mong chờ điều đó.
Vậy nhé, mạnh mẽ lên!
Chào em,
- Lục Phong-
Mong được a tư vấn.
Em đã yêu một người rất nhiều, đến mức mà chỉ mong ra trường, mong có công việc ổn định, mong anh ấy công thành danh toại để chúng em có thể được có nhau suốt đời thôi.
Thực ra, em chả mong có chồng giàu sang gì đâu, đối với em, anh ấy dù có như thế nào đi chăng nữa, e vẫn chấp nhận, nhưng anh ấy mún phải " công thành danh toại " mới cưới vợ. Tình yêu đẹp của em rồi cũng tan vỡ theo mấy khói, hì, đời mà anh.
Phũ phàng lắm, tan vỡ ngay lúc e đang cần a ấy nhất, ngay lúc anh ấy PHẢI CÓ TRÁCH NHIỆM với em nhiều nhất. TỪ ĐÓ EM KHÔNG CÒN DÁM YÊU AI THẬT LÒNG NỮA.
Em cũng sống bt vậy thoy.
Em .... cũng dễ nhìn, chắc là hài hước, có lẽ là thông minh và biết cách cư xử, thế nên, được nhiều anh đeo đuổi. Thì em cũng sống vậy thoy, đi chơi, đi ăn, đi uống, nắm tay, " tìm hiểu nhau", nhưng có vẻ chả có ai làm em ấn tượng và thích, rồi chán, gặp 1 ,2 lần, e cắt đứt.
Rồi cũng có 1 ng làm em " THÍCH " , ờ, chỉ thích thoy, thì thích nhau, rùi gọi là người yêu của nhau, nhưng SAO EM KHÔNG CÓ ĐƯỢC CÁI CẢM GIÁC HẠNH PHÚC, AN TÂM như ở bên người cũ, CHẮC LÀ CHẲNG AI VÀ CHẲNG BAO GIỜ EM CÓ THỂ YÊU AI MỘT CÁCH HẾT MÌNH như vậy.
vậy mà cũng yêu nhau được 1 năm rồi đấy ạ. yêu kiểu buồn cười lắm anh ạ.
Ban đầu thì siêng đi chơi, đi cf, đi ăn uống hẹn hò suốt ngày, rùi trãi qua bao biến cố, thì 2 đứa cũng vẫn còn là người yêu của nhau.
NHƯNG, hình như chỉ là danh phận, thậm chí bây giờ, 1 tuần ko nt, ko gọi điện, ko gặp mặt, em cũng không thấy nhớ anh ấy, một phần vì em quá bận, 1 phần chắc do đã HẾT tình cảm với nhau.
1 ngày anh ấy nt cho em 1 lần, 2 ngày gọi điện 1 lần, mấy ngày rủ đi chơi 1 lần.
CHÁN. Đi với nhau chả nói câu nào, nhiều khi a ấy nc mà e cảm giác như " ko dc tôn trọng", ko còn như xưa kia, lúc nào cũng ngọt ngào với em.
GỌi là người yêu vậy thoy, nhưng chỉ có 2 đứa biết với nhau, em thấy giống như anh ấy sợ bị người khác biết lắm ko bằng á, đi chung với đám bạn, trong khi em đang cách cái balo nặng thịch mún rớt cái vai mà anh ấy vẫn tung tăng đi trước, ko thèm để ý tới em, thậm chí có bạn nam tỏ ý xách giùm em, anh ấy còn không thèm chú ý tới.
Thậm chí trong nhóm có người thích em, anh ấy cũng bình thường, chỉ nói với em là em có quyền lựa chọn cái gì tốt cho mình.
ĐI chung nhóm bạn, nhiều khi em thấy rất rất buồn vì thái độ của anh ấy, ko quan tâm, ko chăm sóc, ko thể hiện tình cảm, nhiều khi tụ tập, việc đưa rước em, cũng thông qua người thứ 3 sắp xếp.
Hiện trạng của bọn em là, em có chết ở nhà chắc anh ấy cũng ko biết. Em bệnh, em mệt, em buồn, em khổ, e đau, chẳng bao giờ em có suy nghỉ là gọi điện than thở với người yêu hay gì hết.
Ờ thì nge em bệnh cũng chạy qua đưa thuốc, nge em bùn cũng gọi điện an ủi, nge em mệt cũng qua thăm em, đưa e đi chơi, mua đồ ăn cho em. Nhưng cảm giác đó, ko phải là tình yêu, mà như là những người bạn quan tâm nhau.
Em hay than anh ấy ko biết quan tâm, nhưng thật ra, em mới là người ko biết quan tâm, ko bao h nt hỏi thăm, nhìu khi thấy tn cũng lười tl, anh ấy rủ đi chơi cũng lười đi, vì sao à? Vì chán.
Hồi đó em có thể ngồi hàng h để tám chuyện hoặc chỉ để ngồi bên nhau với anh ấy, nhưng bây h khác rồi, 2 đứa chẳng có chuyện gì để nói với nhau cả, nt hỏi e đang làm gì á, em ăn cơm chưa, em học bài chưa, mai có đi học ko, em nhớ ngủ sớm nha, ko nhớ anh afh, em chắc chắn ko có câu nào ngoài mấy câu này, đi ngủ ko them chúc ngủ ngon luôn. Gọi điện thì " em đang ở nhà hay đi chơi với trai? mai có học ko, im lặng hồi lâu, cúp máy"
Qua em chơi thì, đi ăn, đi uống, về, trong quá trình đi thì, em học hành sao roy, than thở vài chuyện vớ vẫn, xong, về,.
Anh ấy chả có gì hơn em hết, em học giỏi hơn, lanh lợi hơn, thông mình hơn, biết nói chuyện hơn, giao thiệp rộng hơn, có nhiều tài hơn. Nhiều khi em rất thất vọng vì người yêu mình.
EM ĐANG CẢM GIÁC LÀ 2 ĐỨA KHÔNG CÒN YÊU NHAU 1 CHÚT NÀO HẾT.
Em cũng ko hiểu tại sao lại không kết thúc mọi thứ nữa. Chắc là do em và anh ấy đều ko có đồi tượng nào khác, ko có lý do chia tay, ko quan trọng về nhau lắm, nên có cũng dc , ko có cũng dc.
Hôm qua a ấy nt hỏi em đang làm gì, em ko tl. ( như 1 thói quen, vì e đang bận việc), a ấy nt thêm 1 lần nữa nói e đang đi chơi với ai à, tn tiếp theo là chia tay đi, em vẫn ko tl, gần sáng, a ấy nt hỏi mình chia tay thật sao em?mà a ấy hay ngủ sớm lắm.
e cũng ko tl. tối nay a ấy gọi cho em 10 cuộc gọi nhỡ, đến cuộc 11 thì em bắt máy, do em ko thấy cuộc gọi chứ ko phải em ko bắt máy.
Gọi cho em chỉ để hỏi em đang làm gì, khỏe ko, nhớ ngủ sớm, im lặng hồi lâu, rùi cúp. Nt nói nhớ em, em nói " hình như 2 mình ko còn yêu nhau nữa ", a ấy nói, e đã nói vậy thì a ko biets nói gì hơn nữa, chúc em hp.
VẬY LÀ SAO ạ????
EM KHÔNG BIẾT LÀ EM CÓ CÒN TÌNH CẢM GÌ KHÔNG NỮA, NHƯNG CÓ LẼ, KO PHẢI LÀ TÌNH YÊU.
Em chỉ thấy nhớ và yêu anh ấy khi 2 đứa mới gặp nhau về, chỉ 1 khoảng khắc, rùi khi e bắt đầu cs của mình, em lại quên mất anh ấy.
em ko có cảm giác anh ấy yêu mình, mặc dù nhiều khi anh ấy dối xử rất tốt với em.
GIỜ EM PHẢI LÀM SAO Ạ???SAU TN ĐÓ, IM LẶNG, VÀ ĐỂ MỌI CHUYỆN LẶNG LẼ TRÔI QUA SAO Ạ?
Em ko xác định được tình cảm của mình"
![]() |
Trả lời:
Chào em,
Tin nhắn đó bao lâu rồi em?
Theo anh cảm thấy thì có lẽ anh ta cần một người bạn gái dẫn đi chơi hơn là 1 người để yêu thương. Còn em thì giống như tìm một người để khỏa lấp nỗi buồn chia tay với người yêu cũ. Hai người không ổn.
Anh ta nói chuyện quá chán, cũng không biết quan tâm, đúng là chẳng có lý do gì mà em không cảm thấy chán khi quen biết anh ta cả. Đó hình như không phải là yêu, mà là đặt một mối quan hệ và lao theo đó như một sự ràng buộc.
Anh biết em buồn nhiều rồi, đã đủ buồn rồi. Nhưng...
Nếu em muốn xác định tình cảm của mình, thì theo anh nghĩ : Đó chỉ là sự khỏa lấp và thay thế, nó làm em bận rộn để quên đi người cũ mà thôi...
Nếu em không còn cảm thấy hứng thú nữa, anh không còn biết nói làm sao ngoại trừ việc khuyên em hay để mọi thứ trôi đi... Vì dù sao, cũng thật khó để mọi thứ quay trở lại và làm cho em cảm thấy thích thú anh ta như lúc ban đầu, mọi thứ giờ đã cũ, có lẽ nó không còn bí ẩn và sự tò mò với em nữa...
Không nên kéo dài những thứ mà mình biết là không tốt. Em sẽ chỉ kéo dài thêm những cảm xúc tiêu cực và dời sự đối mặt với nó về tương lai mà thôi. Mọi thứ ngày hôm qua, giờ đã đổi thay rồi...
Có đôi khi sống trong cuộc đời, người ta cần phải có chút hoài niệm, những nỗi buồn riêng tư để trở nên mạnh mẽ, sâu sắc và trưởng thành hơn... Cần phải chấp nhận cuộc sống là một sự đổi thay liên tục, vì trái đất cũng thay đổi mỗi ngày.
Anh không muốn làm em thất vọng về tình yêu, hay mất niềm tin vào cuộc sống. Nhưng anh nghĩ, giờ có lẽ là lúc em cần phải đối diện với chính mình, những nỗi buồn, sự trầm tư - một mình. Anh nghĩ đã đến lúc em cần phải trở nên mạnh mẽ hơn, bài học này, em phải cố gắng học...
Anh luôn tin vào cuộc sống, và anh mong rằng em hay bất cứ ai anh đã tư vấn cũng tin như vậy.
Hãy nhìn vào cây xanh và ánh mặt trời sáng sớm, có thể nó sẽ giúp cho em được một chút...
Hãy cẩn thận với những mối quan hệ, mối quan hệ trong tình yêu, vì nó gắn với một đời người...Hãy chọn người mà em cảm thấy "có thể chấp nhận được". Một người luôn tôn trọng em, tôn trọng mối quan hệ giữa em với họ. Đó là vấn đề cốt yếu cho những mối quan hệ lâu dài...
Anh mong em sẽ vẫn tin vào cuộc sống, đối diện với nỗi buồn, và một ngày nào đó quay lại nói với anh : "Em quá mạnh".
Anh thích và mong chờ điều đó.
Vậy nhé, mạnh mẽ lên!
Chào em,
- Lục Phong-