Chào a, e là 1 fan của những bài viết – tư tưởng & quan điểm của a. Đặc biệt là những bài viết về đam mê, tìm hiểu về con người, bản thân, quan điểm, triết lí sống,… Tất nhiên e đồng ý những quan điểm đó. Qua blog của a e có biết a sẵn sàng lắng nghe & cho ý kiến, lời khuyên, vậy nên mong a đọc hết và cho e lời khuyên. E sn 93 nhưng học cùng 92, vừa tốt nghiệp hệ CĐ ngành XD Cầu Đường trường CĐ GTVT. Vấn đề là e ko có thích cái ngành nghề này, thi vào học chỉ là theo trào lưu ngành đó hot với nhà cũng có chú xa làm sếp nghề này. Hồi trước học thì cũng học như 12 năm PT thôi, chả suy nghĩ định hướng j, đến gần cuối thì thấy ko hợp nhưng học nốt cho xong lấy cái bằng. Ko muốn làm nghề này. Ko hợp. E nhìn những người đi trước đang làm nghề này có cả thành công và thành công vừa vừa thì thấy đều ko muốn trở thành họ.
Ra xin chỗ chú thì chú bảo học lên ĐH ( e nghĩ 3 năm sai lầm là quá đủ r ). Xin 1 vài chỗ khác cũng từ chối. Từ chối nhưng e thấy chả buồn j. E ko hợp v nghề này, dù đi công trình hay làm văn phòng e cũng ko thích. E muốn làm việc j tự mh tự chủ hơn và quan trọng là đúng cá tính, ko trông mong giàu có đâu. Bán hàng tạp hóa e còn thik hơn ngồi văn phòng. E cũng muốn tiếp cửa hang thuốc sâu, cỏ của bme ( tự chủ và kiếm ăn tốt ) nhưng có vẻ nó ko còn kéo dài đc bao lâu. Nói thật, e có đam mê về môn thể hình, muốn mở 1 trung tâm cỡ bình dân, chỗ e ở là thị trấn ở huyện, cũng khả quan. Người e cũng bt thôi, nhìn cũng khá hơn mặt bằng chút nhưng e có ham mê, hiểu biết và muốn tất cả mọi đàn ông con trai nên tập môn này. E nghĩ e sẽ làm tốt. Dù thu nhập ít nhiều j nhưng đúng với đam mê của em. Đấy, thời gian qua e như trầm cảm vì ko biết phải làm tnao. Cũng trong thời gian vừa qua e có biết đến THĐP, rồi cả đống tư tưởng, quan điểm triết lí liên quan, tất cả đều như xúi giục e vứt bỏ cái nghề GT XD này đi. ( THĐP, Terence McKenna, Krishnamurti, Steve Jobs… Và cả Châu Chấu nữa ). E thật sự thấy đồng cảm, e cũng muốn thế lắm. Nào là ko ham thik thì chỉ làm đối phó ko khá đc, sống mà phải làm việc ko thik, hãy làm điều mh thik… Nhưng nào có dễ, bme tất cả mọi ng đều muốn e học lên hoặc xin đi làm nghề này. Ai nói thì e ko để tâm nhiều vì tính e ko dễ bị người khác nói nọ nói kia, nhưng bố nói e phải làm nghề này, đừng nói ko thik, còn sở thik kia của e thì muốn làm lúc nào cũng đc, sau làm cũng đc ko sao cả. Rồi đang còn trẻ chưa hiểu hết hãy nghe lời bố, ngta làm nhiều việc chứ chân ngoài dài hơn chân trong là bt, nhưng phải có 1 cái nghề đảm bảo. Cái thể hình kia chỉ là sở thik của mày thôi. E bảo tất nhiên e cũng ko chỉ làm mình cái nghề quản lí phòng tập kia mà còn có thể thêm nhiều việc khác nhưng bố ko đồng ý. Tất nhiên e hiểu, bố ko đồng ý là phải, nhưng thật là khó quyết định. E muốn hỏi năm nay a bao nhiêu tuổi, công việc – sự nghiệp chính của a hiện tại là gì? Việc viết lách này có phải là sự nghiệp của a ko? Làm sao a chống đỡ trước định kiến áp đặt của bme và mọi ng? Bme bảo a phải có trách nhiệm với a, rồi với vợ con a, rồi với bme a sau về già… Mà để chịu đc trách nhiệm thì cần tiền, ví dụ bme ốm thương lắm nhưng ko có tiền thì định sao? ( Nói vậy nhưng thực ra bme em cũng ổn, có đkiện ko đến nỗi phải lo, a đầu cviec ngon r, chị thì đang còn học nhưng tương lai ổn, chỉ có e là đang vơ vẩn. :( Tóm lại là cần 1 việc ổn định và kiếm ra TIỀN. Trước những lời đó a phải làm sao? E xin a lời khuyên. Cảm ơn a.
Chào em,
Khi a nói sống với đam mê không có nghĩa là e phải đạp đỗ hết tất cả để lao theo đam mê của mình. Anh làm việc khác để sống, viết lách chỉ là niềm vui, nếu có điều kiện thì chúng ta đã không phải suy nghĩ nhiều như thế này.
(Xem bài viết sắp tới của a).
Viết lách là niềm vui, nhưng làm dài hạn 5 10 năm thì nhiều cơ hội khác sẽ đến với mình, lúc đó mình nhảy ra theo nghiệp này luôn cũng được, chứ giờ thì chưa phải lúc.
Chưa lo được cho mình thì phải tự lo cho mình trước đi em ạ. Tự do, niềm hạnh phúc không phải là làm cái gì, mà là làm bất cứ cái gì cũng cảm thấy tự do và hạnh phúc, đó mới là đích thực...
Nhưng cũng còn tùy tình yêu của em lớn đến đâu với công việc mình thích. Nếu quá lớn như Steve Jobs hay Bill Gates thì đúng là không ai cản nỗi. Còn tùy mức độ "yêu" nữa. Nếu đủ lớn, hoặc khi nào đủ lớn, mọi thứ sẽ khá rõ ràng...
Có một câu a luôn muốn nói, dù em chọn là gì: Nếu bạn không làm điều mình thích, thì đơn giản là bạn sẽ làm điều mình không thích, cả đời...
Quyết định là ở em, ở mức độ yêu của em, anh không thể nói cái gì là tốt vì a không phải là em.
Chúc em sớm định được hướng đi cuộc đời và có được một tương lai như mong muốn.
Chào em,
-Lục Phong-
Ra xin chỗ chú thì chú bảo học lên ĐH ( e nghĩ 3 năm sai lầm là quá đủ r ). Xin 1 vài chỗ khác cũng từ chối. Từ chối nhưng e thấy chả buồn j. E ko hợp v nghề này, dù đi công trình hay làm văn phòng e cũng ko thích. E muốn làm việc j tự mh tự chủ hơn và quan trọng là đúng cá tính, ko trông mong giàu có đâu. Bán hàng tạp hóa e còn thik hơn ngồi văn phòng. E cũng muốn tiếp cửa hang thuốc sâu, cỏ của bme ( tự chủ và kiếm ăn tốt ) nhưng có vẻ nó ko còn kéo dài đc bao lâu. Nói thật, e có đam mê về môn thể hình, muốn mở 1 trung tâm cỡ bình dân, chỗ e ở là thị trấn ở huyện, cũng khả quan. Người e cũng bt thôi, nhìn cũng khá hơn mặt bằng chút nhưng e có ham mê, hiểu biết và muốn tất cả mọi đàn ông con trai nên tập môn này. E nghĩ e sẽ làm tốt. Dù thu nhập ít nhiều j nhưng đúng với đam mê của em. Đấy, thời gian qua e như trầm cảm vì ko biết phải làm tnao. Cũng trong thời gian vừa qua e có biết đến THĐP, rồi cả đống tư tưởng, quan điểm triết lí liên quan, tất cả đều như xúi giục e vứt bỏ cái nghề GT XD này đi. ( THĐP, Terence McKenna, Krishnamurti, Steve Jobs… Và cả Châu Chấu nữa ). E thật sự thấy đồng cảm, e cũng muốn thế lắm. Nào là ko ham thik thì chỉ làm đối phó ko khá đc, sống mà phải làm việc ko thik, hãy làm điều mh thik… Nhưng nào có dễ, bme tất cả mọi ng đều muốn e học lên hoặc xin đi làm nghề này. Ai nói thì e ko để tâm nhiều vì tính e ko dễ bị người khác nói nọ nói kia, nhưng bố nói e phải làm nghề này, đừng nói ko thik, còn sở thik kia của e thì muốn làm lúc nào cũng đc, sau làm cũng đc ko sao cả. Rồi đang còn trẻ chưa hiểu hết hãy nghe lời bố, ngta làm nhiều việc chứ chân ngoài dài hơn chân trong là bt, nhưng phải có 1 cái nghề đảm bảo. Cái thể hình kia chỉ là sở thik của mày thôi. E bảo tất nhiên e cũng ko chỉ làm mình cái nghề quản lí phòng tập kia mà còn có thể thêm nhiều việc khác nhưng bố ko đồng ý. Tất nhiên e hiểu, bố ko đồng ý là phải, nhưng thật là khó quyết định. E muốn hỏi năm nay a bao nhiêu tuổi, công việc – sự nghiệp chính của a hiện tại là gì? Việc viết lách này có phải là sự nghiệp của a ko? Làm sao a chống đỡ trước định kiến áp đặt của bme và mọi ng? Bme bảo a phải có trách nhiệm với a, rồi với vợ con a, rồi với bme a sau về già… Mà để chịu đc trách nhiệm thì cần tiền, ví dụ bme ốm thương lắm nhưng ko có tiền thì định sao? ( Nói vậy nhưng thực ra bme em cũng ổn, có đkiện ko đến nỗi phải lo, a đầu cviec ngon r, chị thì đang còn học nhưng tương lai ổn, chỉ có e là đang vơ vẩn. :( Tóm lại là cần 1 việc ổn định và kiếm ra TIỀN. Trước những lời đó a phải làm sao? E xin a lời khuyên. Cảm ơn a.
Email từ bạn: Dậu.

TRẢ LỜI:
Khi a nói sống với đam mê không có nghĩa là e phải đạp đỗ hết tất cả để lao theo đam mê của mình. Anh làm việc khác để sống, viết lách chỉ là niềm vui, nếu có điều kiện thì chúng ta đã không phải suy nghĩ nhiều như thế này.
(Xem bài viết sắp tới của a).
Viết lách là niềm vui, nhưng làm dài hạn 5 10 năm thì nhiều cơ hội khác sẽ đến với mình, lúc đó mình nhảy ra theo nghiệp này luôn cũng được, chứ giờ thì chưa phải lúc.
Chưa lo được cho mình thì phải tự lo cho mình trước đi em ạ. Tự do, niềm hạnh phúc không phải là làm cái gì, mà là làm bất cứ cái gì cũng cảm thấy tự do và hạnh phúc, đó mới là đích thực...
Nhưng cũng còn tùy tình yêu của em lớn đến đâu với công việc mình thích. Nếu quá lớn như Steve Jobs hay Bill Gates thì đúng là không ai cản nỗi. Còn tùy mức độ "yêu" nữa. Nếu đủ lớn, hoặc khi nào đủ lớn, mọi thứ sẽ khá rõ ràng...
Có một câu a luôn muốn nói, dù em chọn là gì: Nếu bạn không làm điều mình thích, thì đơn giản là bạn sẽ làm điều mình không thích, cả đời...
Quyết định là ở em, ở mức độ yêu của em, anh không thể nói cái gì là tốt vì a không phải là em.
Chúc em sớm định được hướng đi cuộc đời và có được một tương lai như mong muốn.
Chào em,
-Lục Phong-