HỎI:
Thư gửi từ Nhok J
ĐÁP:
Chào em,
Một lời khuyên cho em là: Hãy sống chậm lại. Em nghe chắc hơi bất ngờ. Em sống chậm nhưng lại quá nhanh. Em quá nhanh đến nỗi không quan tâm ai và tâm sự ai mặc dù trong tâm trí em có để ý đến điều đó. Em lo lắng về người khác nghĩ gì về mình quá nhiều mà không quan tâm xem bản thân mình muốn tự nó nói lên điều gì nhất. Em học và chọn khoa chỉ vì người ta nói sẽ xin được việc cho em, em bỏ khoa đang học vì ai đó nói với em là khó kiếm được việc, em chẳng có chính kiến, bởi vì sao em ko có chính kiến? Bởi vì em không hiểu chính mình. Bởi vì sao em không hiểu chính mình? Bởi vì em tìm hiểu chưa đủ. Đơn giản thế thôi! Rồi em bắt đầu đi "nghiên cứu" xem người khác gọi mình bằng gì và nói gì. Người ta bảo em già đâu có nghĩa em đúng là như thế thật, cái tâm hồn em nó đâu có già cỗi như họ nghĩ, kể cả khuôn mặt em, tự em đánh giá, nó cũng không giống với những gì người ta nói, vậy thì cớ gì cứ quan tâm họ nói như thế nào làm chi?
Về việc chia sẻ, giao tiếp. Thế giới này sinh ra con người không phải để mỗi người tự chịu đựng nỗi khổ của mình rồi chết. Điều đó thật vô nghĩa, phải không? Thế giới sinh ra con người sống với nhau để chia sẻ lẫn nhau. Khi tôi gặp chuyện, anh chia sẻ với tôi nhé, tôi sẽ nhẹ nhõm và vượt qua. Khi anh gặp chuyện, tôi sẽ đưa bàn tay cho anh nắm. Không có qua có lại, không có cho và nhận chỉ là một sự tồn tại chứ không phải "sống". Hãy chia sẻ với người khác và họ sẽ chia sẻ lại. Yên tâm đi, ai cũng khoái điều đó hơn là em tưởng.
Anh muốn nói nhiều nữa, nhưng vấn đề của em thật bao quát, không thể giải quyết ngày một ngày hai, đó là cả vấn đề cải thiện về tư tưởng, về vẻ bề ngoài, về lối sống của em nữa. Em phải cải thiện chúng, vẻ bề ngoài nữa, hãy cải thiện nhiều. Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không quan tâm đến chuyện làm đẹp ^^! Anh thì không có ý nói em xấu, anh muốn em cải thiện nhiều lên, cả về mặt tư tưởng và hiểu chính mình.
Hơn hết, anh mong em chia sẻ và tâm sự, nói chuyện với mẹ nhiều hơn.
Em có thể lên blog anh đọc bài, hoặc lên website: Triết Học Đường Phố để đọc bài, trên đó có nhiều điều cho em phải học hỏi. Hơn hết là em nên đọc thêm nhiều sách. Phải đọc nhiều, nếu không thì đời em vẫn sẽ như thế, không hơn!
Mọi sự là do em cả, không ai có thể làm thay em được. Vài lời khuyên của anh sẽ vô dụng nếu em ngồi im thụ động!
Thực sự thì anh không có thời gian để nói nhiều hơn, hi vọng em sớm ngộ ra nhiều điều và thoát khỏi cái mớ bòng bong của cảm xúc này.
-Lục Phong-
Cảm ơn Lục Phong về những lời khuyên chân tình cho những vấn đề không mới nhưng thiệt là phức tạp của độ tuổi hai mươi này. Lục Phong như viết hết những gì mình suy nghĩ trong đầu một cách thật trôi chảy và tình cảm. Mình sẽ đánh dấu câu trả lời này để nhắc nhở bản thân. Phải hành động thôi :)
Trả lờiXóa