Đừng sợ HIV, hãy cẩn thận đề phòng nó [tư vấn]

1 bạn tôi nghĩ là muốn ẩn danh:

"lúc trước em có đi câu cá với bạn ở bờ sông, em đạp phải 1 thứ gì đó, em nghi là kim tiêm, khi đủ thời gian theo khuyến cáo, em đã đi xét nghiệm và có kết quả âm tính, sự việc đã được 6 tháng rồi, lúc bấy giờ thì không sao, nhưng thời gian trở lại đây em luôn cảm thấy sợ bị nhiễm hiv, cảm giác đó luôn luẩn quẩn trong đầu em, đi làm em cũng nghĩ, em mới tốt nghiệp mà em nghỉ lam 2,3 chỗ vì không thể nào tạp trung làm việc được, ngày nào em cũng nghĩ sẽ có nguy cơ lây nhiễm hiv cho mình, điển hình là hồi sáng nay khi đi khám sức khỏe, chuẩn bị bổ sung hồ sơ đi làm, vì nhường đường cho bác đang đi, em tránh sang 1 bên , không may ngón chân cái của em đá vào cái dép của 1 anh dang ngồi ghế ( mà cái dép đó lúc ánh ngồi dựng lên em thấy nó hở ra 1 miếng to to, không biết bị rách hay người ta làm kiểu vậy),lúc đó em chỉ có cảm giác hơi hơi đau đau, rồi hết, vài tiếng sau khi về nhà, đang ngồi tự dưng em thấy chỗ ngón chân đó đau đau lại 1 xíu, rồi hay do em cứ để ý thế là em có cảm giác cộm cộm ở kẽ ngón chân mãi, em lại rất hoảng sợ ,lỡ dép anh kia có máu, khi mình đá vào sẽ lây hiv cho em, và nhiều thứ nữa cơ, em cứ ngồi một mình suy nghĩ mãi, và còn nhiều trường hợp nữa, lúc nào đầu óc em  cũng chỉ nghĩ về hiv, em sợ tất cả, đụng tay vào bất cứ vật gì em cũng rửa tay xà bông,đếm lỗi tay em khô ráp, bóc cả da khô ra.
em xin lỗi vì đã viết nhiều, nhưng như được trải lòng, em mong bác sĩ có thể giúp em lấy lại được thăng bằng trong cuộc sống với ạ, bây giờ em sống không phải là em nữa rồi, không vui vẻ, không tươi cười được nữa, mà lúc nào cũng đăm đăm suy nghĩ thôi, em xin cảm ơn bác sĩ nhiều, em mong từng giờ nhận được hồi đáp của bác si ạ."

sợ nhiễm hiv
Nỗi sợ hãi chỉ hại bạn thêm mà thôi
Chào bạn, xin thứ lỗi tôi không phải là một bác sĩ. Tôi chỉ là một người tư vấn trên mặt tâm lý!

Đầu tiên, kim tiêm bạn đạp, chưa chắc là kim có HIV, mà có HIV, chưa chắc gì virus còn tồn tại.
Thứ hai, nếu bạn đi khám bệnh viện trong vòng 24 tiếng kể từ khi đạp kim, mà âm tính là không sao. Không rõ là lúc đó bạn có nói với bác sĩ là bạn đạp phải kim tiêm không, nếu có uống thuốc chống phôi nhiễm HIV AIDS do bác sĩ cho trong vòng 24h thì chuyện bị nhiễm là KHÔNG CÓ.

Kể từ đó đến nay đã ít nhất hơn 3 tháng, bạn nên đi khám lại để biết rõ ràng luôn. Tôi khuyên bạn nên đối diện sự thật, 99% là bạn không có gì. Lúc đó bạn sẽ cảm thấy vui hơn nhiều ! Đừng để cuộc sống lấp lửng.

Bạn tốt nghiệp rồi, lớn rồi! Không nên sợ hãi nữa, nỗi sợ không giải quyết cho bạn được bất cứ vấn đề gì hết.
Nếu trong người bạn, nhỡ chẳng may ( tôi nói là nhỡ, và tôi tin là không có ) có nhiễm, thì nỗi sợ chỉ làm bạn chết nhanh hơn thôi, thậm chí bạn chết trước khi bạn ngừng thở nữa. Sợ hãi như vậy, không làm bạn vui đâu.
Thà bạn nhận thức giá trị cuộc sống từng ngày còn tuyệt hơn! Tôi không có ý nói bạn bị bệnh, đó chỉ là trường hợp xấu nhất mà rất khó xảy ra thôi.

Bạn nói là : "lỡ dép anh kia có máu, khi mình đá vào sẽ lây hiv cho em" - dép ảnh có dính máu, mà chân bạn không chảy máu thì không thể nào lây được đâu bạn.
Bạn lại nói : "đụng tay vào bất cứ vật gì em cũng rửa tay xà bông" - điều này là rất tốt thôi, nhưng đến nỗi tay phải khô ráp thì không nên đâu. Bất cứ điều gì "vượt quá" đều không nên.
Cuộc sống, có vô vàn nỗi sợ. Tôi tặng bạn một câu : "Cẩn thận nhưng đừng nhút nhát".
Bạn cứ sống vui vẻ, nghi ngờ thì đi khám, đạp kim tiêm thì tẩy sạch bằng xà bông, chà vài tép tỏi rồi đến bệnh viện.

Không phải chỉ có HIV, bệnh nào cũng nên cẩn thận mà điều trị. Còn sợ hãi, nó làm bạn chết mòn...
Như tôi đã nói, nỗi sợ chỉ hại người ta, không giúp người ta. Trong khi, cẩn thận thì giúp người ta nhiều hơn.

Xin chào và mong bạn sớm vui vẻ trở lại.
Bản lĩnh lên bạn!

MT - Quản trị blog Muoimotgiodem
--------------------------
*****

Để lại vài dòng comment góp vui nhé...

Cảm ơn các bạn !

Đăng nhận xét (0)
Mới hơn Cũ hơn